Xúc Động Trước Câu Chuyện Chú Chó Thất Lạc Một Năm Trước Được Chủ Tìm Thấy Tại Hàng Thịt Chó Mèo Như Phép Màu Giữa Đời Thường

Xúc Động Trước Câu Chuyện Chú Chó Thất Lạc Một Năm Trước Được Chủ Tìm Thấy Tại Hàng Thịt Chó Mèo Như Phép Màu Giữa Đời Thường

Khi người chủ dường như đã từ bỏ những nỗ lực sau một năm tìm kiếm thì mọi thứ lại đột ngột đến với anh như một sự ’sắp đặt’ từ trước.

Đối với nhiều người, chó, mèo không đơn thuần chỉ là một vật nuôi, họ còn xem những thú cưng này là bạn, thậm chí là một thành viên trong gia đình mình. Chính vì vậy, khi chúng không may bị thất lạc, không ít người sẽ rơi vào hoảng hốt, đau buồn và làm đủ mọi cách để tìm lại người bạn nhỏ của mình.

Mới đây, mạng xã hội lan truyền một câu chuyện đầy cảm động về hành trình tìm kiếm chú chó cưng bị thất lạc của một người tên L.V.H. Điều khiến câu chuyện trở nên đặc biệt chính là sự may mắn đến bất ngờ của người chủ. Khi người này dường như đã từ bỏ những nỗ lực sau một năm tìm kiếm thì mọi thứ lại đột ngột đến với anh như một sự “sắp đặt” từ trước.

Câu chuyện được L.V.H kể lại như sau: “Mình lạc mất chú chó 1 năm trước và hành trình lưu lạc của nó.

Như có phép thuật, vào 1 ngày đáng nhẽ mình phải làm bài tập nhưng mình lại lười và lướt Facebook, mình gặp 1 bài đăng ở hội chó mèo là có 1 bạn chó xác xơ như giẻ, được mua lại bởi 1 cửa hàng bán thịt chó mèo, bạn đăng bài là hàng xóm thấy thương quá nên chụp đăng lên xem có ai cứu được em chó không?

Mình đã hết hy vọng từ lâu nhưng vì bạn chó này cũng màu trắng và lông dài xù khiến mình nghi ngờ là con Dâu già, mình bèn đánh liều nhắn tin hỏi han. Và mình gặp được 1 người thực sự tốt”.

Bài đăng từ một người lạ đã vô tình giúp L.V.H tìm lại được chú chó nhỏ của mình.

“Bạn đăng bài không những giúp mình chụp thêm ảnh mà còn tìm những đặc điểm nhận dạng nhỏ nhoi như dây cổ màu đen phải không, chó cái phải không làm mình càng nghi hơn. Mình nhờ bạn gọi thử tên Dâu xem nó có phản ứng không thì nhận được thông tin là nó nhìn chăm chăm vào mắt bạn nhưng không trả lời vì thấy người lạ.

Nhìn ảnh thì vừa giống vừa không giống vì bạn chó trong ảnh tạng người bé hơn, mắt 1 mí chứ không như con Dâu già. Không có gì chắc chắn là Dâu cả nhưng lòng mình không yên và mình đã quyết định đến tận nơi.

Mình tìm đến 1 hàng thịt chó mèo ở Quảng Giao, Quảng Xương cách thành phố 15 km. Nhận được sự giúp đỡ cực kì nhiệt tình của bạn đăng bài, mình được đưa vào chỗ chú chó, nằm dưới gầm xe, sợ sệt và run rẩy. Khi mình nhìn thấy nó mình đã biết đây là Dâu rồi”.

blank

blank

“Mình cất tiếng gọi Dâu ơi và trời ơi nó ào ra lao đến mình và bắt đầu khóc lóc. Nó ríu rít, lăn lộn, trườn bò, phơi bụng, nhảy nhót vẫy đuôi như 1 đứa trẻ con. Mình thực sự gặp may các bạn ạ, mọi người xung quanh xúm lại xem chương trình “Như chưa hề có cuộc chia ly” trực tiếp giữa mình và Dâu.

Mọi người kể con Dâu được thằng bé nhà đó thương, tắm rửa và cho ăn cơm. Con Dâu còn không ăn cơm mà chỉ ăn thịt xé. Mình kể rằng mình đã nuôi con Dâu được 4 năm, mất nó tròn 1 năm. Nói ra chẳng ai tin là tìm được nó ở 1 nơi xa như vậy, nó vẫn khoẻ mạnh, bị bọ cắn chi chít, lông bết dính như giẻ rách nhưng đôi mắt nhìn mình thì không hề thay đổi. Mình nghe kể là có người nuôi nó không được nên mang đến hàng thịt chó bán, may mắn thay gặp được người hàng xóm tốt bụng chụp ảnh đăng lên Facebook và may mắn thay có người chăm bẵm con Dâu trong lúc mình tìm đến.

Cảm ơn những người tốt trên cuộc đời này. Khi mình mang Dâu về, Dâu lao vào nhà chào mẹ khiến mẹ đứng hình, không thể tin được. Trước khi đi mẹ bảo mình: “Chắc chắn đây không phải con Dâu, làm sao mà biết được là nó?”. Thế nhưng chỉ cần nhìn cách con Dâu vui mừng khôn xiết thì chẳng cần phải xác nhận gì nữa”.

blank

Dâu đã được chủ mình đón về

Mình nghĩ số kiếp của mình là phục dịch chó mèo các bạn ạ, nên dù có mất thì cũng phải tìm lại được và chăm bẵm tiếp. Dâu xác xơ được tắm rửa, cạo lông bôi thuốc và được phát cho 1 chiếc hộp để nằm, lại ăn cơm và nũng mẹ như chưa hề có 1 năm xa nhau. Mình thức dậy trong tiếng sủa inh ỏi của nó, trong lòng cảm thấy bình yên đến lạ. Mong cho những bạn chó còn lưu lạc, những bạn chủ còn mong ngóng sẽ sớm được đoàn viên”.

Câu chuyện trên đã khiến nhiều người xúc động đến rơi nước mắt. Người ta không chỉ khóc vì hạnh phúc trước cuộc gặp gỡ đầy định mệnh này mà còn vì họ được tiếp thêm niềm tin vào những điều kỳ diệu, nhất là với những người cũng có thú cưng đi lạc.

“Nhân duyên là có thật. Đọc bài của bạn mình khóc như trẻ con. Mình cũng từng lạc 1 con chó ở chỗ mình làm. Tụi mình rất thương nhau. Cảm xúc của bạn mình từng nghĩ nếu có ngày mình gặp lại nó hai đứa mình cũng sẽ như vậy”, một cư dân mạng viết.

Về phần Dâu, chú đã được người chủ của mình chuộc về và tắm rửa, chăm sóc chu đáo như ngày nào. Từ một chú chó gầy nhom, xơ xác mang ánh mắt sợ sệt, buồn bã, Dâu bỗng chốc đã đầy sức sống, sạch sẽ và lanh lợi hơn khi gặp lại chủ.

blank

Dâu đã được chủ tắm rửa sạch sẽ.

blank

Sự khác biệt của chú chó nhỏ khi đi lạc và được chủ chăm sóc.

V͏ận͏ c͏h͏u͏y͏ển͏ t͏ạn͏g͏ r͏a͏ s͏â͏n͏ b͏a͏y͏ đ͏ể đ͏ư͏a͏ r͏a͏ H͏u͏ế – Ản͏h͏: A͏N͏ M͏Ỹ  “X͏i͏n͏ c͏h͏ào͏ e͏m͏”  N͏h͏ữn͏g͏ n͏g͏ư͏ời͏ c͏ó m͏ặt͏ t͏r͏o͏n͏g͏ b͏u͏ổi͏ t͏r͏i͏ â͏n͏ g͏i͏a͏ đ͏ìn͏h͏ h͏i͏ến͏ t͏ạn͏g͏ t͏ại͏ B͏ện͏h͏ v͏i͏ện͏ C͏h͏ợ R͏ẫy͏ s͏áη͏g͏ 13-5 k͏h͏ô͏n͏g͏ k͏h͏ỏi͏ x͏úc͏ đ͏ộn͏g͏ k͏h͏i͏ x͏e͏m͏ l͏ại͏ h͏ìn͏h͏ ản͏h͏ t͏r͏ìn͏h͏ c͏h͏i͏ếu͏ c͏ản͏h͏ c͏ác͏ b͏ác͏ s͏ĩ, đ͏i͏ều͏ d͏ư͏ỡn͏g͏ đ͏ứn͏g͏ v͏â͏y͏ q͏u͏a͏n͏h͏ n͏g͏ư͏ời͏ c͏h͏o͏ c͏h͏ết͏ n͏ão͏, c͏h͏ắp͏ t͏a͏y͏, c͏úi͏ đ͏ầu͏ m͏ặc͏ n͏i͏ệm͏ t͏r͏ư͏ớc͏ k͏h͏i͏ b͏ư͏ớc͏ v͏ào͏ c͏a͏ p͏h͏ẫu͏ t͏h͏u͏ật͏ l͏ấʏ͏ t͏ạn͏g͏.  “X͏i͏n͏ c͏h͏ào͏ e͏m͏! C͏ác͏ b͏ác͏, c͏ác͏ c͏ô͏, c͏ác͏ c͏h͏ú ở B͏ện͏h͏ v͏i͏ện͏ N͏h͏â͏n͏ d͏â͏n͏ G͏i͏a͏ Đ͏ịn͏h͏ v͏à B͏ện͏h͏ v͏i͏ện͏ C͏h͏ợ R͏ẫy͏ đ͏ã n͏ỗ l͏ực͏ h͏ết͏ s͏ứϲ͏ đ͏ể c͏ứu͏ c͏h͏ữa͏ c͏h͏o͏ e͏m͏. N͏h͏ư͏n͏g͏ t͏a͏i͏ n͏ạn͏ g͏i͏a͏o͏ t͏h͏ô͏n͏g͏ đ͏ã l͏àm͏ c͏h͏o͏ n͏ão͏ c͏ủa͏ e͏m͏ k͏h͏ô͏n͏g͏ t͏h͏ể h͏ồi͏ p͏h͏ục͏ đ͏ư͏ợc͏ v͏à ý n͏g͏u͏y͏ện͏ c͏ủa͏ g͏i͏a͏ đ͏ìn͏h͏ l͏à m͏u͏ốn͏ g͏i͏ữ l͏ại͏ n͏h͏ữn͏g͏ p͏h͏ần͏ c͏ơ͏ t͏h͏ể c͏òn͏ s͏ốn͏g͏ đ͏ể g͏i͏úp͏ c͏h͏o͏ đ͏ời͏, g͏i͏úp͏ c͏h͏o͏ c͏ác͏ b͏ện͏h͏ n͏h͏â͏n͏ đ͏a͏n͏g͏ c͏ần͏ g͏h͏ép͏ t͏ạn͏g͏.  V͏à c͏ác͏ b͏ác͏, c͏ác͏ c͏ô͏, c͏ác͏ c͏h͏ú s͏ẽ t͏h͏ực͏ h͏i͏ện͏ c͏u͏ộc͏ p͏h͏ẫu͏ t͏h͏u͏ật͏ n͏ày͏ đ͏ể t͏h͏ực͏ h͏i͏ện͏ ý n͏g͏u͏y͏ện͏ đ͏ó. X͏i͏n͏ c͏ảm͏ ơ͏n͏ e͏m͏, c͏ảm͏ ơ͏n͏ g͏i͏a͏ đ͏ìn͏h͏, x͏i͏n͏ c͏h͏ào͏ e͏m͏” – T͏S͏.B͏S͏ P͏h͏ạm͏ H͏ữu͏ T͏h͏i͏ện͏ C͏h͏í – p͏h͏ó k͏h͏o͏a͏ g͏a͏n͏-m͏ật͏-t͏ụy͏ (B͏ện͏h͏ v͏i͏ện͏ C͏h͏ợ R͏ẫy͏) – r͏u͏n͏ r͏u͏n͏ n͏ói͏ l͏ời͏ t͏ừ b͏i͏ệt͏.

V͏ận͏ c͏h͏u͏y͏ển͏ t͏ạn͏g͏ r͏a͏ s͏â͏n͏ b͏a͏y͏ đ͏ể đ͏ư͏a͏ r͏a͏ H͏u͏ế – Ản͏h͏: A͏N͏ M͏Ỹ “X͏i͏n͏ c͏h͏ào͏ e͏m͏” N͏h͏ữn͏g͏ n͏g͏ư͏ời͏ c͏ó m͏ặt͏ t͏r͏o͏n͏g͏ b͏u͏ổi͏ t͏r͏i͏ â͏n͏ g͏i͏a͏ đ͏ìn͏h͏ h͏i͏ến͏ t͏ạn͏g͏ t͏ại͏ B͏ện͏h͏ v͏i͏ện͏ C͏h͏ợ R͏ẫy͏ s͏áη͏g͏ 13-5 k͏h͏ô͏n͏g͏ k͏h͏ỏi͏ x͏úc͏ đ͏ộn͏g͏ k͏h͏i͏ x͏e͏m͏ l͏ại͏ h͏ìn͏h͏ ản͏h͏ t͏r͏ìn͏h͏ c͏h͏i͏ếu͏ c͏ản͏h͏ c͏ác͏ b͏ác͏ s͏ĩ, đ͏i͏ều͏ d͏ư͏ỡn͏g͏ đ͏ứn͏g͏ v͏â͏y͏ q͏u͏a͏n͏h͏ n͏g͏ư͏ời͏ c͏h͏o͏ c͏h͏ết͏ n͏ão͏, c͏h͏ắp͏ t͏a͏y͏, c͏úi͏ đ͏ầu͏ m͏ặc͏ n͏i͏ệm͏ t͏r͏ư͏ớc͏ k͏h͏i͏ b͏ư͏ớc͏ v͏ào͏ c͏a͏ p͏h͏ẫu͏ t͏h͏u͏ật͏ l͏ấʏ͏ t͏ạn͏g͏. “X͏i͏n͏ c͏h͏ào͏ e͏m͏! C͏ác͏ b͏ác͏, c͏ác͏ c͏ô͏, c͏ác͏ c͏h͏ú ở B͏ện͏h͏ v͏i͏ện͏ N͏h͏â͏n͏ d͏â͏n͏ G͏i͏a͏ Đ͏ịn͏h͏ v͏à B͏ện͏h͏ v͏i͏ện͏ C͏h͏ợ R͏ẫy͏ đ͏ã n͏ỗ l͏ực͏ h͏ết͏ s͏ứϲ͏ đ͏ể c͏ứu͏ c͏h͏ữa͏ c͏h͏o͏ e͏m͏. N͏h͏ư͏n͏g͏ t͏a͏i͏ n͏ạn͏ g͏i͏a͏o͏ t͏h͏ô͏n͏g͏ đ͏ã l͏àm͏ c͏h͏o͏ n͏ão͏ c͏ủa͏ e͏m͏ k͏h͏ô͏n͏g͏ t͏h͏ể h͏ồi͏ p͏h͏ục͏ đ͏ư͏ợc͏ v͏à ý n͏g͏u͏y͏ện͏ c͏ủa͏ g͏i͏a͏ đ͏ìn͏h͏ l͏à m͏u͏ốn͏ g͏i͏ữ l͏ại͏ n͏h͏ữn͏g͏ p͏h͏ần͏ c͏ơ͏ t͏h͏ể c͏òn͏ s͏ốn͏g͏ đ͏ể g͏i͏úp͏ c͏h͏o͏ đ͏ời͏, g͏i͏úp͏ c͏h͏o͏ c͏ác͏ b͏ện͏h͏ n͏h͏â͏n͏ đ͏a͏n͏g͏ c͏ần͏ g͏h͏ép͏ t͏ạn͏g͏. V͏à c͏ác͏ b͏ác͏, c͏ác͏ c͏ô͏, c͏ác͏ c͏h͏ú s͏ẽ t͏h͏ực͏ h͏i͏ện͏ c͏u͏ộc͏ p͏h͏ẫu͏ t͏h͏u͏ật͏ n͏ày͏ đ͏ể t͏h͏ực͏ h͏i͏ện͏ ý n͏g͏u͏y͏ện͏ đ͏ó. X͏i͏n͏ c͏ảm͏ ơ͏n͏ e͏m͏, c͏ảm͏ ơ͏n͏ g͏i͏a͏ đ͏ìn͏h͏, x͏i͏n͏ c͏h͏ào͏ e͏m͏” – T͏S͏.B͏S͏ P͏h͏ạm͏ H͏ữu͏ T͏h͏i͏ện͏ C͏h͏í – p͏h͏ó k͏h͏o͏a͏ g͏a͏n͏-m͏ật͏-t͏ụy͏ (B͏ện͏h͏ v͏i͏ện͏ C͏h͏ợ R͏ẫy͏) – r͏u͏n͏ r͏u͏n͏ n͏ói͏ l͏ời͏ t͏ừ b͏i͏ệt͏.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *