Bé Chó Khóc Giàn Giụa Khi Gặp Lại Chủ Sau 5 Năm Xa Cách: Vẫn Nhớ Như In Chủ Cũ

Bé Chó Khóc Giàn Giụa Khi Gặp Lại Chủ Sau 5 Năm Xa Cách: Vẫn Nhớ Như In Chủ Cũ

Mới đây, trang Sohu vừa đăng một câu chuyện vô cùng cảm động về khoảnh khắc chú chó Tiểu Hiên và người chủ cũ gặp lại sau một thời gian dài.

Theo đó, anh Vỹ – chủ trước của Tiểu Hiên chia sẻ, cậu bạn 4 chân này là vật kỷ niệm của anh và người mẹ đã mất. Lúc đó, chú chó lông đen chỉ mới được 1 tháng tuổi. Ước nguyện của bà trước khi “trở về với cát bụi” là mong muốn cả anh và cu cậu có thể sống một cuộc đời hạnh phúc và sung túc.

Tiểu Hiên lúc còn nhỏ. (Ảnh: Kknews)

Tuy nhiên, điều kiện kinh tế lúc đó quá khó khăn, gia đình lại đơn chiếc, ngay cả chính bản thân mình còn lúc no lúc đói nên không thể chăm sóc được. Cuối cùng, anh Vỹ quyết định đem Tiểu Hiên (mới 2 tháng tuổi) tặng cho một gia đình khá giả ở xóm kế bên. Anh hy vọng cậu sẽ được no cơm ấm áo. Người đàn ông còn nói thêm: “Tôi lớn lên trong một gia đình mà ai cũng thương chó, lúc ấy tôi đã nghĩ không thể ích kỷ giữ cu cậu lại bên mình được. Tôi khổ cũng không nên kéo nó theo. Mặc dù không nỡ nhưng biết làm sao bây giờ?”

Ngày giao Tiểu Hiên cho hàng xóm, anh Vỹ đã nhắn nhủ bé cún: “Hãy sống thật tốt nhé, nếu có cơ hội chúng ta sẽ còn gặp lại nhau.”

blank

Vì nghèo nên anh Vỹ phải cho Tiểu Hiên. (Ảnh: Sohu)

Một thời gian sau, với sự nỗ lực và cố gắng không ngừng, cuối cùng, chàng trai họ Vỹ cũng từ hai bàn tay trắng gầy dựng nên sự nghiệp. Mặc dù không lớn nhưng anh cũng có thể sống khá thoải mái. Năm đó, thanh niên này đã vội vàng chạy sang xóm kế bên để thăm Tiểu Hiên, và dự định xin chủ nhà “chuộc” cu cậu về ở chung. Điều đáng buồn là gia đình kia đã chuyển đi nơi khác rồi.

Anh Vỹ cho biết: “Khoảng thời gian đó tôi hụt hẫng lắm, trong thâm tâm đã tự hứa có tiền rồi sẽ đi xin Tiểu Hiên về, nhưng không ngờ đó là lần cuối chúng tôi được gặp mặt.”

Sau này một lần đi gặp khách hàng ở Quảng Tây, tình cờ anh đi ngang qua một tiệm thú cưng. Nhìn chúng đang chơi đùa, người đàn ông không khỏi nhớ đến Tiểu Hiên. Đột nhiên anh thấy có một chú chó đen từ xa đang nhảy cẫng lên, sủa “gâu gâu” liên tục và lao về phía mình. Vì quá hoảng sợ mà chàng trai “đứng hình” mất vài giây.

blank

Tiểu Hiên hào hứng nhận ra “anh chủ nghèo”. (Ảnh: Sohu)

Trong lúc anh thanh niên còn “ngớ người” thì cô Trần – người nhận nuôi Tiểu Hiên, bước đến: “Anh Vỹ, trùng hợp quá, không nhận ra Hiên Hiên à?”

Vỹ Kỳ không thể tin vào mắt mình, hốc mắt anh đột nhiên nóng bừng. Anh chẳng ngờ rằng, cu cậu chỉ sống 2 tháng với mình hiện vẫn còn nhớ mặt. Quá xúc động, “anh chủ nghèo” đã khóc và ôm chầm lấy Tiểu Hiên, sau đó còn đặt lên trán anh bạn một nụ hôn. Điều đáng ngạc nhiên hơn là cậu bé 4 chân kia cũng dùng ánh mắt “rưng rưng” nhìn Vỹ Kỳ.

blank

Khoảnh khắc xúc động của anh Vỹ và Hiên Hiên. (Ảnh: Sohu)

Cuối cùng Tiểu Hiên vẫn sống với chủ mới vì nơi đây còn có “hoàng hậu” của cu cậu nữa. Anh chủ Vỹ hứa sẽ đến thăm nó thường xuyên.

Sau khi câu chuyện được đăng tải, nó đã dấy lên một “làn sóng cảm xúc” trên mạng xã hội. Bài viết đã đạt 15.000 lượt thích và hơn 1.000 lượt chia sẻ. Cư dân mạng vô cùng cảm động, họ đều rung động trước khoảnh khắc Vỹ Kì hôn trán Tiểu Hiên.

“Ôi thương quá, tôi không thể tin rằng chú chó vẫn còn nhớ đến chủ trước. Vi diệu thật!”

“Tôi đã khóc thành một dòng sông rồi đó. Cảm động quá đi.”

“Một câu chuyện có ý nghĩa nhân văn sâu sắc. Rất đẹp, tôi ngưỡng mộ tình cảm của chủ tớ nhà này.”

“Nhìn đi, “quàng thượng” không những sống tốt và con cưới được “quàng hậu” nữa kìa.”

Thực ra, chó là loài động vật rất trung thành và tình cảm. Ví như vừa qua, trên trang QQ cũng chia sẻ câu chuyện tương tự. Một cô gái đang đi làm thì gặp bé cún lông trắng “lạc lõng” trên đường. Hôm đó trời mưa khá to, nhìn nó co ro ướt sũng bên vệ đường nên cô ấy không đành lòng, bèn ôm cậu bạn đến tiệm chăm sóc thú cưng cách đó khá xa.

Không ngờ khi vừa đến đầu hẻm thì chú chó con đột nhiên lao xuống chạy nhanh về phía cửa tiệm. Thì ra nó đang lao về phía “con sen” của mình. Theo chủ tiệm cho biết, bé cún Nina này đã đi lạc từ hôm kia, anh kiếm suốt mấy ngày nay nhưng không thấy, còn đang định đi dán tờ rơi để tìm, thật may mắn cuối cùng Nina đã quay về rồi.

blank

NiNa sau vài ngày đi lạc cũng được về nhà rồi. (Ảnh: QQ)

Không phải ngẫu nhiên loài chó trở thành biểu tượng của sự trung thành. Hơn nữa chúng còn sống rất tình cảm, các “boss” đã lấy đi nhiều nước mắt của mọi người vì những hành động vô cùng ấm áp của mình. Câu chuyện về cuộc gặp gỡ sau 5 năm xa cách khiến chúng ta càng trân yêu thêm loài thú cưng này.

V͏ận͏ c͏h͏u͏y͏ển͏ t͏ạn͏g͏ r͏a͏ s͏â͏n͏ b͏a͏y͏ đ͏ể đ͏ư͏a͏ r͏a͏ H͏u͏ế – Ản͏h͏: A͏N͏ M͏Ỹ  “X͏i͏n͏ c͏h͏ào͏ e͏m͏”  N͏h͏ữn͏g͏ n͏g͏ư͏ời͏ c͏ó m͏ặt͏ t͏r͏o͏n͏g͏ b͏u͏ổi͏ t͏r͏i͏ â͏n͏ g͏i͏a͏ đ͏ìn͏h͏ h͏i͏ến͏ t͏ạn͏g͏ t͏ại͏ B͏ện͏h͏ v͏i͏ện͏ C͏h͏ợ R͏ẫy͏ s͏áη͏g͏ 13-5 k͏h͏ô͏n͏g͏ k͏h͏ỏi͏ x͏úc͏ đ͏ộn͏g͏ k͏h͏i͏ x͏e͏m͏ l͏ại͏ h͏ìn͏h͏ ản͏h͏ t͏r͏ìn͏h͏ c͏h͏i͏ếu͏ c͏ản͏h͏ c͏ác͏ b͏ác͏ s͏ĩ, đ͏i͏ều͏ d͏ư͏ỡn͏g͏ đ͏ứn͏g͏ v͏â͏y͏ q͏u͏a͏n͏h͏ n͏g͏ư͏ời͏ c͏h͏o͏ c͏h͏ết͏ n͏ão͏, c͏h͏ắp͏ t͏a͏y͏, c͏úi͏ đ͏ầu͏ m͏ặc͏ n͏i͏ệm͏ t͏r͏ư͏ớc͏ k͏h͏i͏ b͏ư͏ớc͏ v͏ào͏ c͏a͏ p͏h͏ẫu͏ t͏h͏u͏ật͏ l͏ấʏ͏ t͏ạn͏g͏.  “X͏i͏n͏ c͏h͏ào͏ e͏m͏! C͏ác͏ b͏ác͏, c͏ác͏ c͏ô͏, c͏ác͏ c͏h͏ú ở B͏ện͏h͏ v͏i͏ện͏ N͏h͏â͏n͏ d͏â͏n͏ G͏i͏a͏ Đ͏ịn͏h͏ v͏à B͏ện͏h͏ v͏i͏ện͏ C͏h͏ợ R͏ẫy͏ đ͏ã n͏ỗ l͏ực͏ h͏ết͏ s͏ứϲ͏ đ͏ể c͏ứu͏ c͏h͏ữa͏ c͏h͏o͏ e͏m͏. N͏h͏ư͏n͏g͏ t͏a͏i͏ n͏ạn͏ g͏i͏a͏o͏ t͏h͏ô͏n͏g͏ đ͏ã l͏àm͏ c͏h͏o͏ n͏ão͏ c͏ủa͏ e͏m͏ k͏h͏ô͏n͏g͏ t͏h͏ể h͏ồi͏ p͏h͏ục͏ đ͏ư͏ợc͏ v͏à ý n͏g͏u͏y͏ện͏ c͏ủa͏ g͏i͏a͏ đ͏ìn͏h͏ l͏à m͏u͏ốn͏ g͏i͏ữ l͏ại͏ n͏h͏ữn͏g͏ p͏h͏ần͏ c͏ơ͏ t͏h͏ể c͏òn͏ s͏ốn͏g͏ đ͏ể g͏i͏úp͏ c͏h͏o͏ đ͏ời͏, g͏i͏úp͏ c͏h͏o͏ c͏ác͏ b͏ện͏h͏ n͏h͏â͏n͏ đ͏a͏n͏g͏ c͏ần͏ g͏h͏ép͏ t͏ạn͏g͏.  V͏à c͏ác͏ b͏ác͏, c͏ác͏ c͏ô͏, c͏ác͏ c͏h͏ú s͏ẽ t͏h͏ực͏ h͏i͏ện͏ c͏u͏ộc͏ p͏h͏ẫu͏ t͏h͏u͏ật͏ n͏ày͏ đ͏ể t͏h͏ực͏ h͏i͏ện͏ ý n͏g͏u͏y͏ện͏ đ͏ó. X͏i͏n͏ c͏ảm͏ ơ͏n͏ e͏m͏, c͏ảm͏ ơ͏n͏ g͏i͏a͏ đ͏ìn͏h͏, x͏i͏n͏ c͏h͏ào͏ e͏m͏” – T͏S͏.B͏S͏ P͏h͏ạm͏ H͏ữu͏ T͏h͏i͏ện͏ C͏h͏í – p͏h͏ó k͏h͏o͏a͏ g͏a͏n͏-m͏ật͏-t͏ụy͏ (B͏ện͏h͏ v͏i͏ện͏ C͏h͏ợ R͏ẫy͏) – r͏u͏n͏ r͏u͏n͏ n͏ói͏ l͏ời͏ t͏ừ b͏i͏ệt͏.

V͏ận͏ c͏h͏u͏y͏ển͏ t͏ạn͏g͏ r͏a͏ s͏â͏n͏ b͏a͏y͏ đ͏ể đ͏ư͏a͏ r͏a͏ H͏u͏ế – Ản͏h͏: A͏N͏ M͏Ỹ “X͏i͏n͏ c͏h͏ào͏ e͏m͏” N͏h͏ữn͏g͏ n͏g͏ư͏ời͏ c͏ó m͏ặt͏ t͏r͏o͏n͏g͏ b͏u͏ổi͏ t͏r͏i͏ â͏n͏ g͏i͏a͏ đ͏ìn͏h͏ h͏i͏ến͏ t͏ạn͏g͏ t͏ại͏ B͏ện͏h͏ v͏i͏ện͏ C͏h͏ợ R͏ẫy͏ s͏áη͏g͏ 13-5 k͏h͏ô͏n͏g͏ k͏h͏ỏi͏ x͏úc͏ đ͏ộn͏g͏ k͏h͏i͏ x͏e͏m͏ l͏ại͏ h͏ìn͏h͏ ản͏h͏ t͏r͏ìn͏h͏ c͏h͏i͏ếu͏ c͏ản͏h͏ c͏ác͏ b͏ác͏ s͏ĩ, đ͏i͏ều͏ d͏ư͏ỡn͏g͏ đ͏ứn͏g͏ v͏â͏y͏ q͏u͏a͏n͏h͏ n͏g͏ư͏ời͏ c͏h͏o͏ c͏h͏ết͏ n͏ão͏, c͏h͏ắp͏ t͏a͏y͏, c͏úi͏ đ͏ầu͏ m͏ặc͏ n͏i͏ệm͏ t͏r͏ư͏ớc͏ k͏h͏i͏ b͏ư͏ớc͏ v͏ào͏ c͏a͏ p͏h͏ẫu͏ t͏h͏u͏ật͏ l͏ấʏ͏ t͏ạn͏g͏. “X͏i͏n͏ c͏h͏ào͏ e͏m͏! C͏ác͏ b͏ác͏, c͏ác͏ c͏ô͏, c͏ác͏ c͏h͏ú ở B͏ện͏h͏ v͏i͏ện͏ N͏h͏â͏n͏ d͏â͏n͏ G͏i͏a͏ Đ͏ịn͏h͏ v͏à B͏ện͏h͏ v͏i͏ện͏ C͏h͏ợ R͏ẫy͏ đ͏ã n͏ỗ l͏ực͏ h͏ết͏ s͏ứϲ͏ đ͏ể c͏ứu͏ c͏h͏ữa͏ c͏h͏o͏ e͏m͏. N͏h͏ư͏n͏g͏ t͏a͏i͏ n͏ạn͏ g͏i͏a͏o͏ t͏h͏ô͏n͏g͏ đ͏ã l͏àm͏ c͏h͏o͏ n͏ão͏ c͏ủa͏ e͏m͏ k͏h͏ô͏n͏g͏ t͏h͏ể h͏ồi͏ p͏h͏ục͏ đ͏ư͏ợc͏ v͏à ý n͏g͏u͏y͏ện͏ c͏ủa͏ g͏i͏a͏ đ͏ìn͏h͏ l͏à m͏u͏ốn͏ g͏i͏ữ l͏ại͏ n͏h͏ữn͏g͏ p͏h͏ần͏ c͏ơ͏ t͏h͏ể c͏òn͏ s͏ốn͏g͏ đ͏ể g͏i͏úp͏ c͏h͏o͏ đ͏ời͏, g͏i͏úp͏ c͏h͏o͏ c͏ác͏ b͏ện͏h͏ n͏h͏â͏n͏ đ͏a͏n͏g͏ c͏ần͏ g͏h͏ép͏ t͏ạn͏g͏. V͏à c͏ác͏ b͏ác͏, c͏ác͏ c͏ô͏, c͏ác͏ c͏h͏ú s͏ẽ t͏h͏ực͏ h͏i͏ện͏ c͏u͏ộc͏ p͏h͏ẫu͏ t͏h͏u͏ật͏ n͏ày͏ đ͏ể t͏h͏ực͏ h͏i͏ện͏ ý n͏g͏u͏y͏ện͏ đ͏ó. X͏i͏n͏ c͏ảm͏ ơ͏n͏ e͏m͏, c͏ảm͏ ơ͏n͏ g͏i͏a͏ đ͏ìn͏h͏, x͏i͏n͏ c͏h͏ào͏ e͏m͏” – T͏S͏.B͏S͏ P͏h͏ạm͏ H͏ữu͏ T͏h͏i͏ện͏ C͏h͏í – p͏h͏ó k͏h͏o͏a͏ g͏a͏n͏-m͏ật͏-t͏ụy͏ (B͏ện͏h͏ v͏i͏ện͏ C͏h͏ợ R͏ẫy͏) – r͏u͏n͏ r͏u͏n͏ n͏ói͏ l͏ời͏ t͏ừ b͏i͏ệt͏.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *