Thắt lòng chú chó bị cắt đứt cổ vẫn gắng gượng về nhìn chủ lần cuối để được ra đi trong vòng tay của chủ
Có thể, chúng ta sẽ cảm thấy xót xa cho số phận của chú chó. Nhưng với người đã nuôi dưỡng nó, trái tim họ đang rỉ máu vì quá đau lòng. Họ chỉ còn biết nhìn “người thân” của mình chết tức tưởi trong vòng tay mình một cách bất lực.
Đó là câu chuyện thương tâm mà cư dân mạng Trung Quốc chia sẻ mạnh mẽ những ngày gần đây. Một đôi vợ chồng sống tại tiểu khu Liên Hoa, phía bắc Giang Tô, Trung Quốc, phải trải qua nỗi đau to lớn khi mất đi chú chó mà họ thương yêu nhất. Mà xót xa hơn, khi chú chó bị người ta đánh đập, cắt cổ nhưng vẫn dùng hết những sức lực cuối cùng, gắng gượng về nhà để được chết trong vòng tay người chủ của mình.
Chú chó vẫn gắng gượng cố về đến nhà.
Câu chuyện đã chạm đến trái tim hàng nghìn người, không ai cầm được nước mắt, đặc biệt là với những người yêu động vật và các gia đình cũng có một thành viên “bốn chân” như thế. Hình ảnh chú chó thoi thóp trong vòng tay của người chủ, bộ lông màu vàng của nó nhuộm màu máu, cả chiếc áo, tay và mặt của người phụ nữ đang ôm nó cũng dính bê bết máu, làm người xem phải đau thắt lòng.
Được biết, chú chó vàng xấu số này là của vợ chồng ông Vũ và bà Nhận. Khi cả hai đang ở nhà, thì đột nhiên thấy “con cưng” chạy về, cổ đầy máu, khí quản bị cắt đứt. Bà Nhận hoảng hốt ôm lấy chú chó vào lòng và gào khóc vì đau đớn. Chỉ một lúc sau, khi đã được chủ nhân ôm vào lòng, chú chó nhìn bà Nhận lần cuối rồi một mình đi xa mãi, dù cho người phụ nữ đang ôm chặt lấy nó không ngừng khóc và gọi tên.
Người chủ bàng hoàng với cái chết tức tưởi của chú chó cưng.
Những người chứng kiến cũng không khỏi xót xa, đau lòng.
Cái chết tức tưởi của chú chó trung thành đã khiến những người chứng kiến lúc ấy và cộng đồng mạng, ai nấy đều bất bình, phẫn nộ. Điều đáng nói, người đã tàn nhẫn ra tay hành hạ chú chó đến chết chính là người hàng xóm họ Đàm của gia đình bà Nhận. Ông ta đã khai rằng, do thấy chú chó nhà bà Nhận có ý định giao phối với con chó ngoại giống La brador Retriever của mình, lo sợ chó “ngoại” sẽ sinh ra loài chó lai không đẹp, không thuần, nên ông ta đã nhẫn tâm thẳng tay dùng dây điện siết lấy chú chó vàng và dùng dao để cắt đứt cổ nó. Nhưng không ngờ rằng, chú chó đã cố gắng lấy hết sức lực để vùng chạy, nó đã gượng về được đến nhà để chào tạm biệt và chết trong lòng người đã nuôi nấng, yêu thương mình.
Vợ chồng bà Nhận là hộ nghèo ở đây, kiếm sống qua ngày nhờ nghề thu gom phế liệu, trong nhà chẳng có gì gọi là đáng giá. Dịp Tết nguyên đán vừa rồi, trong một lần đi nhặt phế liệu, bà Nhận nhặt được chú chó vàng bị bỏ rơi, đem nó về nuôi và đặt tên là “Thằng Ngốc”. Từ ngày có Thằng Ngốc, ngôi nhà nhỏ của vợ chồng bà cũng thêm rộn ràng, vui vẻ hơn. Ông bà coi chú chó như con đẻ của mình, yêu thương, lo lắng cho nó từng miếng ăn, giấc ngủ. Nhà nghèo, nhưng giàu tình cảm, ngôi nhà nhỏ của ba người luôn chia sẻ mọi thức cho nhau, có rau ăn rau, có cháo ăn cháo, cứ vậy mà hạnh phúc, bình yên.
Nào ngờ, duyên hợp chưa được bao lâu, thì duyên tan trong hoàn cảnh đầy xót xa, nghiệt ngã. Vợ chồng bà Nhận không thể tin được, vừa mới thấy Thằng Ngốc tung tăng trước nhà, giờ phải nhìn nó chết trong vòng tay mình đầy tức tưởi và bất lực. Mọi thứ xảy đến quá nhanh, ai nấy đều bàng hoàng, bà Nhận thì cứ luôn miệng nói hi vong Thằng Ngốc được siêu thoát, sang kiếp khác được làm người, sống thật sung sướng.
Chú chó trung thành đã lấy nước mắt của hàng nghìn người.
Hành vi tàn bạo của người hàng xóm đã cắt cổ chú chó vàng giàu tình cảm, sống trung thành đến chết, bị mọi người lên án gay gắt. Theo nhiều người, đó chẳng khác nào giết người cả, vì loài vật cũng có trái tim và biết đau đớn. Việc ông ta giết nó một cách nhẫn tâm như vậy, phải chịu sự trừng phạt thật nặng của pháp luật, làm gương cho những kẻ coi thường, ngược đãi động vật.
Và sau tất cả, điều duy nhất đọng lại và ám ảnh nhất, chính là hình ảnh chú chó với vết thương ở cổ đầy máu. Nếu bạn cũng nuôi một chú chó và yêu thương nó như một thành viên của gia đình, bạn sẽ hiểu nỗi đau mà đôi vợ chồng nghèo này đang chịu đựng. Chỉ xót xa thôi chưa đủ, đó là một sự mất mát lớn trong cuộc đời của họ. Từ mai, bữa cơm chỉ có hai người, sau một ngày làm việc vất vả, họ trở về nhà và chẳng còn bóng dáng đứa con yêu chạy ra mừng rỡ nữa. Vì nó đã đi xa lắm rồi!